Skip to main content

Từ Thực Tập Sinh Đến Luật Sư: Đường Dài Có Thật, May Mắn Có Thật!

Mấy hôm nay lướt news feed có quá nhiều tiêu cực liên quan đến thực tập sinh ngành luật. Với việc góp phần là một trong những “công nhân” bán mình cho tư bản thì mình xin được bổ sung thêm yếu tố tích cực vào “drama” này bằng trải nghiệm cá nhân đi từ vị trí thực tập cho đến khi trở thành một Luật sư tại TNTP. Do là trải nghiệm cá nhân nên sẽ là những góc nhìn và suy nghĩ của cá nhân mình, có thể sẽ phù hợp hoặc không đối với từng người, tuy nhiên, mang hy vọng lan tỏa sự tích cực của Nghề Luật, mình hy vọng những bạn đã, đang và sẽ theo nghề sẽ có thể giữ vững quyết tâm và có những quyết định cho việc lựa chọn nghề nghiệp của mình.

1.Câu chuyện thực tập không lương

Mang tâm thế của một người trẻ mới ra trường cầm trong tay tấm bằng cử nhân luật, bản thân mình cũng như rất nhiều các bạn sinh viên đi xin việc xác định một cách không thể rõ ràng hơn là thực tập ở một công ty luật 6 tháng đến 01 năm, không lương – miễn là, chúng ta có cơ hội học hỏi, tìm được 1 người sếp tốt và 1 môi trường không toxic. Nhưng đáng tiếc, có bao giờ mọi thứ tròn trĩnh đâu, vế trước là “thực tập 6 tháng-01 năm, không lương” thì chính xác còn vế “sếp tốt, môi trường không toxic” thì không – đấy là 70% thực tế đang diễn ra, 20% là “thực tập có lương” và “sếp chưa oke, môi trường toxic”; còn mình, mình xin phép được góp mặt trong 10% phần còn lại “6 tháng thực tập có lương đồng thời sếp tốt, văn hóa lắng nghe và sẵn sàng nói lời xin lỗi” – cứ coi như là 1 may mắn, tổ nghề độ đi.

Nhìn đi, vẫn có những công ty có lộ trình thăng tiến rõ ràng và sẵn sàng trả “lương” thực tập (mình để trong ngoặc kép vì biết mức này vẫn là quá ít ỏi so với giá biến động thị trường, và vẫn chưa đủ số lượng để có thể gọi là lương – nhưng dù sao méo mó có vẫn hơn không 😊), chỉ cần chúng ta kiên nhẫn tìm và trong quá trình đợi Công ty trong mơ đó xuất hiện, hãy làm bản thân trở nên xuất sắc ở một môi trường không mấy xuất sắc rồi rời đi, có ai cấm chúng ta làm điều đó đâu, việc lựa chọn ở lại hay rời đi hoàn toàn nằm trong tay những Thực tập sinh như chúng ta mà, không một ai có thể yêu cầu chúng ta ở lại và chịu sự giày vò.

  • Nghề của chúng ta là nghề đường dài mà, chẳng phải là còn thở là còn có thể làm hay sao, nên là việc đánh đổi những năm đầu để học hỏi các bậc tiền bối là chuyện dễ hiểu. Có thể, nhiều bạn sẽ nghĩ, mình đã nằm trong 10% may mắn thì đâu thể hiểu được sự khó khăn của 90% còn lại đâu mà nói nhỉ? Nhưng chẳng phải may mắn cũng không phải tự nhiên mà có và nó cũng không thể kéo dài mãi hay sao? Thử nghĩ mà xem nếu chúng ta góp đủ may mắn để gặp được Công ty trong mơ của mọi cử nhân luật, nhưng chúng ta chưa đủ xuất sắc thì liệu họ có chọn chúng ta thay vì một nhân sự khác hay không? Chí ít thì chúng ta có thể chưa xuất sắc nhưng nếu có tiềm năng phát triển thì cơ hội vẫn còn, chỉ là đứng sau người xuất sắc kia thôi. Tiếp theo, chúng ta lại tiếp tục cần sự may mắn để có thể gặp được người cấp trên trực tiếp có năng lực, thấu hiểu, kiên nhẫn chỉ bảo, đào tạo-nghe có vẻ như vị sếp này chỉ có trên phim truyền hình ấy nhỉ. Kế đến là may mắn có cơ hội làm việc tại một môi trường có lộ trình phát triển rõ ràng, văn hóa lắng nghe và sẵn sàng nói lời xin lỗi – để gặp được yếu tố này thì rõ ràng phải là sự phối hợp nhịp nhàng giữa Trưởng văn phòng và Luật sư trực tiếp, thiếu 1 trong 2 đối tượng đó, văn hóa sẽ đổ bể, tuy nhiên quan điểm cá nhân của mình thì gốc rễ vẫn là đi từ Trưởng văn phòng, việc Luật sư đối xử với Thực tập sinh và Trợ lý luật sư ra sao thì chính là cái cách mà Trưởng văn phòng đối xử với Luật sư. Tất nhiên vẫn có 1 số trường hợp là cùng môi trường, cùng Trưởng văn phòng nhưng mỗi Luật sư một tính cách nên sẽ tạo ra 1 luật chơi khác nhau cho mỗi đội nhóm. Luật sư vốn dĩ cái tôi và tư duy phản biện vốn đã rất mạnh nên việc phát triển theo 1 cách khác nhau thì cũng là câu chuyện dễ hiểu thôi.

Nghe đến đây đã thấy nhức nhức cái đầu. Quả thực là cần quá nhiều sự may mắn ở đây rồi. Ai? Liệu ai có thể có đủ may mắn tới cỡ này bây giờ? Nhưng mọi thứ chưa dừng lại ở đấy, nếu một Thực tập sinh nào đó, may mắn gặp được tất cả những điều trên, nhưng tốc độ phát triển của Công ty và tốc độ phát triển của Thực tập sinh không giống nhau, kết chuyện sẽ là 1 trong 2 bị loại bỏ. “Thiên thời, địa lợi nhân hòa” là chưa bao giờ sai hết, phải đủ tất cả yếu tố thì mọi thứ mới có thể tốt đẹp được.

  • Giả sử mọi thứ tốt đẹp hết đi, một Trưởng văn phòng tuyệt vời, một cấp trên trực tiếp thấu hiểu, môi trường cạnh tranh lành mạnh, có điều kiện phát triển, được lắng nghe và phản biện ý kiến, tốc độ phát triển bắt kịp tốc độ phát triển của Công ty, nhưng, sống lâu trong nhung lụa, chẳng phải chúng ta sẽ phát sinh một thứ kỳ vọng cao hơn: Công ty còn phải tốt hơn thế, phải trả lương cao hơn, phải có nhiều đãi ngộ hơn; Sếp có năng lực đấy nhưng lại quá là nóng tính; Chính sách sếp đưa ra không có chút xíu thực tế nào; Sếp không hề hiểu ý nhân viên, sếp chỉ quan tâm đến deadline và lỗi; Bao lần làm đúng không sao, sai có chút lỗi nhỏ cứ làm như tội đồ thiên cổ; Sếp chỉ coi trọng người biết nói còn không biết nhìn người biết làm; Cho đến bao giờ mới hết câu chuyện tăng ca và trở về nhà với một thân thể mệt rã rời;…. muôn vàn những thứ kỳ vọng cao xa, ở đời có ai bao giờ hài lòng với những gì mình có đâu, có rồi muốn hơn-đương nhiên mình không nói quan điểm này là sai, hướng đến điều tốt đẹp là điều đương nhiên nhưng đôi khi cũng cần những đánh giá khách quan.

Nếu không thể thay đổi được thực tại phũ phàng thì thay đổi suy nghĩ đi, suy nghĩ tích cực nhưng không mù quáng, u mê, thực tế đằng nào cũng thế rồi nhưng biết đâu thay đổi góc nhìn thì may mắn có thể thay đổi “đại cục” thì sao @-@.. chẳng phải có câu “Thời cơ chưa tới, trình độ chưa đủ, mời bạn tiếp tục cố gắng” hay sao. Những lúc phát sinh tình huống cần đưa ra quyết định hoặc khi cảm thấy mọi thứ tồi tệ thì thứ mà mình hay áp dụng là 3 bước: Bước 1-Phát hiện ra vấn đề; Bước 2-Suy nghĩ theo hướng tích cực rồi sửa, nếu không sửa được thì chuyển bước; và Bước 3-Xin nghỉ, tìm một môi trường khác.

Chúng ta không nên cố thủ tại 1 vị trí mà sau khi cố gắng sửa đổi khắc phục rồi nhưng vẫn không thể tốt hơn, đương nhiên vấn đề như thế nào là tốt hơn thì cái này lại nằm ở câu chuyện mức chịu đựng của mỗi người và không ai giống ai hết. Nhưng hãy đảm bảo đừng vì thấy khó mà bỏ cuộc, khi chúng ta thấy khó thì nghĩa là chúng ta đang lên dốc và sắp có thành quả cho riêng mình, hãy tìm cách, không cách này thì cách khác, chúng ta còn trẻ mà, chúng ta có thể thử và hãy ghi nhớ có 1 châm ngôn thế này “Mỗi một bất lợi sẽ mang trong mình một hạt giống có lợi thế tương đương” – câu này của ai đó mình cũng không nhớ rõ nhưng mỗi khi cá nhân mình gặp khó khăn mình thấy câu này làm cho tâm trạng tốt hơn và có tinh thần để bước tiếp, bước đến khi nào tìm ra lợi thế đó thì thôi.

2.Thăng trầm trong quá trình từ Thực tập sinh cho đến có thẻ Luật sư

Còn câu chuyện của mình, để mà kể ra hết những nốt thăng nốt trầm thì thật sự là quá dài đi, quá nhiều thứ để có thể nói, lựa chọn một “chiếc” Nghề quá là khó nhằn này rồi mà để theo được Nghề thì đúng là một câu chuyện dài với đầy rẫy những khó khăn. Mình vẫn hay nói trêu với bạn bè mình rằng, nghề này là giành cho người “giàu” đấy, thứ nhất là giàu theo đúng nghĩa đen và thứ 2 là giàu nghị lực nhé, mình thuộc trường hợp thứ 2 nhé-không có gì ngoài nghị lực và tinh thần cầu tiến hết!!!!

  • Mình may mắn không những tổ nghề độ 1 lần mà là 4 lần: Chọn đúng Công ty, Chọn đúng Sếp; Chọn đúng môi trường; Tốc độ phát triển bản thân tương thích với tốc độc phát triển của Công ty-4 lần may mắn trong vòng 7 năm theo nghề, tuổi nghề của mình đến hết tháng 8.2025 là tròn 7 năm tuổi tại một Công ty-hy vọng tổ nghề có thể tiếp tục “chiếu cố” để mình có cơ hội có thể học hết các “bí kíp võ công” của Sếp.

Tuy nhiên may mắn không đến từ lần đầu tiên, trước khi làm việc tại Công ty hiện tại thì mình có làm qua 2 công ty nhưng không được ổn nên mình đã nghỉ, thời điểm xin vào làm Công ty hiện tại đã mang trong mình 1 suy nghĩ: “Quá tam ba bận, nếu lần này mà không oke là mình sẽ bỏ nghề đấy, có câu gì nhỉ, đôi khi nghề chọn người đó- nên nếu lần này mà không ổn là làm nghề khác, thiếu gì nghề để làm đâu.”. Đó là suy nghĩ của 7 năm trước, còn bây giờ mình lại có quan điểm nếu xin nghỉ 1 Công ty-gốc rễ có thể do Công ty; xin nghỉ Công ty thứ 2-có thể cũng do Công ty, môi trường không tốt; nhưng xin nghỉ đến Công ty thứ 3 thì thứ mà chúng ta nên xem lại là chính bản thân mình, chúng ta cần nghiêm túc xem xét lại bản thân xem vấn đề nằm ở đâu, vì nếu đến Công ty thứ 4 mà tiếp tục không phát hiện ra vấn đề thì kết quả tất yếu là sẽ giống các Công ty khác thôi.

Tất nhiên là Công ty hiện tại mình làm vẫn có người ra người vào, vẫn có người xin nghỉ, bản thân mình cũng từng xin nghỉ mà 😊, thì mình nghĩ câu chuyện cũng chỉ là phù hợp hay không phù hợp thôi, có thể với mình thì là tốt nhưng với người khác thì do không đúng định hướng phát triển nên thành không tốt thôi. Nhưng cá nhân mình thấy quan điểm quản trị của Sếp cũng khá là tiến bộ, lắng nghe, biết cách tạo động lực cho nhân viên và tạo môi trường cho nhân viên hoàn thiện hơn bản thân mình, mình cũng chỉ nhận thấy rõ ràng được điều đó sau khi mình lên Quản lý cấp trung-vị trí mà đứng giữa 2 làn đạn, sếp tổng ốp xuống và trợ lý bên dưới ốp lên.

  • Mình thì chưa nghe các trợ lý trong team của mình nói xấu cách quản lý nhưng mình cũng tự nhận thức được là ở Công ty thì mình nổi tiếng là nghiêm khắc và tính nóng như kem rồi 😊- chắc các bạn Trợ lý cũng áp lực n+1 lắm, thời điểm hiện tại mình còn kiềm chế sương sương, chứ năm 2024 đổ về trước đúng là kiểu các bạn mắc lỗi là tập xác định luôn. Tuy nhiên khi mình trao đổi với Sếp thì Sếp cũng chỉ bảo là ai rồi cũng từng nóng tính mà nhưng không phải cứ mắng là tốt-Sếp không hề phàn nàn và hay nhắc nhở là em làm như thế này là không được, em phải thế này,.. mà chỉ phản hồi như thế sau khi bản thân mình gặp khó khăn trong việc quản lý và chủ động trao đổi với Sếp.

Sếp vẫn tạo môi trường để mình tự vấn lại bản thân và tự thực hiện việc sửa đổi. Có bao giờ sếp để kệ cho việc các bạn Trợ lý rời đi vì chịu đựng quá nhiều sự giày vò của Quản lý cấp trung không? Có bao giờ sếp sẽ để cho Quản lý cấp trung tự tung tự tác mà không biết điểm dừng không? Câu trả lời là không nhé, vì việc Trợ lý có rời đi hay không thì đó là câu trả lời tốt nhất cho việc biện pháp khắc phục kia có đúng hay không rồi mà, nếu tiếp tục không đúng thì sếp tự khắc sẽ có sự can thiệp thôi – Công ty là đứa con tinh thần của sếp mà, sao sếp có thể để hủy hoại trong tay của 1 ai đó được đâu. Nên là hãy yên tâm là dù bạn là Quản lý cấp trung, hay là Trợ lý, hay là Thực tập sinh thì chúng ta đều sẽ an toàn trong sự “chở che” của sếp thôi.

  • Hay như khi giải quyết vụ việc giữa mình và Sếp có 2 quan điểm khác nhau, hướng đi Sếp sẽ chỉ quyết định sau khi có 1 cuộc trao đổi, không bao giờ có câu chuyện Sếp là số 1, Sếp luôn đúng, nhân viên luôn sai và bỏ qua cái cuộc nói chuyện kia-cá nhân mình đánh giá khá là cao sự kiên nhẫn và giành thời gian cho nhân sự của Sếp. Sếp trăm công nghìn việc, lo đủ thứ: tầm nhìn, chiến lược phát triển Công ty rồi đi hội thảo, gặp gỡ khách hàng… nhưng bất cứ khi nào nhân viên muốn trao đổi, Sếp đều sẵn sàng-chỉ là nhân sự có dám trao đổi và phản biện hay không thôi ☹.

Mình sẽ phản biện để thuyết phục được Sếp, còn nếu không thuyết phục được sẽ trao đổi để Sếp phải thuyết phục được mình rằng ý tưởng đó ok, hướng đi đó ổn. Thế có 1 câu chuyện là nếu không ai thuyết phục được ai thì sao bây giờ? Thì mình sẽ làm theo ý Sếp chứ sao-đừng nhầm lẫn mình làm theo vì Sếp là người trả lương, vì Công ty của ai thì người đó chịu trách nhiệm nhé, mình làm theo vì biết ở vị trí của mình có thể mình sẽ không thể hiểu được thứ cần làm ở vị trí của Sếp nên là người quyết cũng sẽ là Sếp thôi. Kết quả là giống nhau, vẫn là Sếp sẽ là người kết bài, mình không nói đến những ai có quan điểm rằng không quan tâm đến quá trình, chỉ quan tâm kết quả nhé, mình thuộc phe có quan điểm ngược lại. Không có gì tuyệt vời hơn là ý kiến của chúng ta được lắng nghe cả, tuyệt vời hơn là việc khi chúng ta chia sẻ quan điểm thì sếp-người có kinh nghiệm dày dặn hơn chúng ta phản biện-chẳng phải đấy là cách học tập nhanh nhất và dễ vào đầu nhất hay sao, thế mới thấy, ngoài việc để sếp làm sếp hay biến sếp làm “thầy” các bạn ạ, chúng ta cũng có thể “lợi dụng” sếp để tăng kiến thức chuyên môn lên mà, là đôi bên cùng có lợi, nhân viên hài lòng vì sếp biết lắng nghe, sếp thì vui vẻ vì nhân viên có tiềm năng phát triển, hãy tận dụng triệt để điều đó-nhớ nhé.

  • Có bao giờ các bạn gặp trường hợp sếp chốt deadline với khách hàng như 1 cơn gió, kiểu phải là đứa con của Thần gió các bạn mới có thể làm xong và gửi đúng hạn được ấy-chuyện quá là bình thường ở huyện luôn! Thế trong trường hợp đó chúng ta làm thế nào bây giờ, thì quay lại câu chuyện thuyết phục sếp chứ thế nào giờ, có kịp đâu mà làm, cũng chỉ có 1 cái đầu và 2 cái tay thôi mà. Để làm được điều này sẽ cần 2 yếu tố, yếu tố đầu tiên rõ ràng sếp bạn phải là tuýp biết lắng nghe rồi (còn nếu không có kiên nhẫn lắng nghe thì khó quá bỏ qua nhé), yếu tố thứ 2 đó chính là việc chuẩn deadline đến từng milimet của bạn, tin mình đi bạn sẽ chẳng thể thuyết phục được sếp là cái này không kịp đâu nếu tỷ lệ trễ deadline của bạn quá là cao-nghĩa là lời nói của bạn khi hứa với sếp ít giá trị ấy. Hãy “nói” là phải làm được và phải làm chính xác, kể cả những việc nhỏ nhất, vì nếu việc nhỏ mà chúng ta còn không làm đúng được thì việc to chắc chắn là sẽ không thể trọn vẹn được, 1 việc to là tập hợp của rất nhiều các việc nhỏ mà. Đọc đến đây một số bạn sẽ có suy nghĩ: “ Ai chẳng muốn chuẩn chỉ deadline nhưng chúng ta cũng chỉ là người thường thôi thì sao có thể tranh được việc phạm sai lầm?” Đúng – đừng quên sếp cũng chỉ là người thường thôi mà, sếp cũng sẽ biết điều đó, nên là sếp vẫn sẽ cho phép chúng ta sai trong khuôn khổ thôi, bạn nghĩ sao sếp có thể làm sếp được đây?? Sếp cũng từng như chúng ta, cũng từng làm nhân viên mà, nên sẽ chẳng bao giờ sếp kỳ vọng chúng ta phải chuẩn chỉnh 100% đâu (sếp đã perfect chưa mà lại yêu cầu nhân viên như thế được đâu mà??) với sếp nhìn thấy được sự nỗ lực của chúng ta đấy nhé-nghĩ sao mà người từng trải, kinh qua bao nhiêu năm tháng rồi lại không thể nhìn nhận được 1 đứa trẻ còn non kinh nghiệm như chúng ta. Vì thế kinh nghiệm của mình là hãy hạn chế tối đa việc trễ deadline thì sẽ làm việc thương lượng deadline với sếp trở nên dễ dàng hơn thôi-kinh nghiệm từ một nhân viên thương lượng deadline với Sếp chưa thất bại bao giờ cho hay (còn deal lương thì từng thất bại rồi nhé ☹☹!!).

Tuy nhiên hãy thông cảm cho sếp, Công ty ai, người đó cố gắng mà, chỉ có điều người chạy deadline xì khói lại không phải là sếp mà là chúng ta thôi-gắng lên, qua mấy hồi như này chúng ta sẽ lại làm sếp và sẽ không phải chạy deadline sếp giao nữa.

  • Ngoài ra, mình thấy cái cách mà sếp đối xử với người sắp nghỉ cũng là một trong những nhân tố quan trọng để đánh giá sếp yêu quý của chúng ta đấy nhé, chúng ta “chọn” sếp là dựa trên yếu tố đó mà. Nếu chỉ là vì xin nghỉ mà sếp bắt đầu gây khó khăn để khiến 45 ngày ở lại Công ty là địa ngục trần gian hoặc sau khi nghỉ không thanh toán lương hoặc các chế độ khác đúng quy định pháp luật thì “loại” sếp này ngay và luôn nhé, sếp được loại nhân viên chả lẽ chúng ta không được “loại” sếp hay sao??? Loại, loại nhiệt tình luôn chứ lại.

Trường hợp của mình thì Sếp oke, em xin phép cộng cho Sếp thêm 1 điểm tinh tế và tử tế vì cái cách mà Sếp đối xử với người cũ luôn (Chẳng phải là giới Luật này nhỏ lắm hay sao, rồi chúng ta sẽ gặp lại nhau, biết đâu, người nghỉ này lại là khách hàng tiềm năng trong tương lai thì sao). Nên thỉnh thoảng nếu chính sách mới của Sếp mà có chưa “thuyết phục” được em thì em xin phép vì 1 điểm cộng này mà “cho Sếp thêm một cơ hội” để “chứng minh” cho em thấy là đúng đắn ạ, so với chuyện em tin Sếp thì em tin vào những thứ mà em nhìn thấy hơn ạ.

  • Ngoài ra mình cũng hết sức quan ngại về việc bản thân mình bướng bỉnh, khó bảo, có lẽ ở cái Công ty này, người “cãi” Sếp nhiều nhất không ai khác chính là mình, ở nhà vốn cũng ngoan ngoãn hiền lành lắm mà, có cãi lời ai bao giờ đâu, nhưng dòng đời xô đẩy, cái tư duy phản biện mạnh mẽ của Luật sư và cái sự khuyến khích bày tỏ quan điểm của bản thân trong sân chơi mà Sếp tạo ra, nó làm mình trở lên như thế đấy. Mình cũng chỉ nhận ra điều này khi bên dưới là các bạn Trợ lý bướng bỉnh và chưa có cách nào để nắn các bạn. Cái gì cũng thế “quá” thì sẽ không còn tốt nữa, nên là mình vẫn đang trong quá trình hoàn thiện bản thân, dùng cái cách mà Sếp đã từng kiên nhẫn với mình để có thể kiên nhẫn được với các bạn.
  • Trong thời gian 7 năm qua cũng chẳng hề có câu chuyện hài lòng mãi, cũng có 2 lần mình đã xin nghỉ đấy-lần 1 là năm 2022, lần 2 là năm 2025 (nếu Sếp Hà có vô tình đọc được bài này của em thì em xin được đính chính là em mới xin nghỉ 2 lần chứ không phải là 3 lần Sếp nhé 😊)!!

Nghỉ là vì định hướng thay đổi, chúng ta phải luôn luôn phát triển bản thân mình mà, Sếp mình cũng quan điểm hết sức rõ ràng là “cá lớn thì phải bơi ra đại dương”, nếu Công ty không đủ lớn hoặc không đáp ứng được nguyện vọng phát triển của nhân sự thì việc rời đi là đương nhiên rồi – ai thì em không biết chứ em thì em xin phép được làm cá nhỏ trong TNTP ạ.

Em cũng có một bất ngờ cho Sếp là trong thang điểm 10 em xin phép cho Sếp 8 điểm-em nghĩ sếp cũng không muốn làm học sinh giỏi đâu nhỉ, điểm cao thì kỳ vọng tương lai sẽ cao và cũng sẽ nhiều áp lực hơn thôi ạ (giữ lại 2 điểm làm động lực cho sếp phấn đấu 😊). Ngoài ra em có 1 đề xuất như đã trao đổi với Sếp, em cũng chỉ là một người bình thường thôi ạ, em cũng không phải là một trong những nhân viên xuất sắc hay có tài năng xuất chúng gì cả, nên em hy vọng Sếp hãy chấp nhận sự tầm thường của em – cũng đừng đặt quá nhiều kỳ vọng về em, tích lũy đủ về lượng thì mới có sự thay đổi về chất ạ, việc Sếp đặt kỳ vọng cao khiến cho em bị áp lực đồng thời Sếp cũng không thể hài lòng về chất lượng công việc của em.

Trên đây là câu chuyện của mình, mình hy vọng sẽ có thể góp phần tạo nên động lực trong tương lai cho các bạn mới ra trường về câu chuyện Nghề luật của chúng ta, đâu đó, quanh đây vẫn còn người tốt, vẫn còn Công ty tốt các bạn ạ, đừng vì một số trải nghiệm đáng tiếc mà chúng ta lại đánh đồng tất cả. Các bạn còn trẻ, các bạn còn có nhiều lựa chọn, sai lầm là đặc quyền của tuổi trẻ mà, tuy nhiên, hãy đảm bảo trải nghiệm đủ rồi thì cần nghiêm túc cố gắng, chứ cứ chọn mãi, sai lầm mãi thì bao giờ chúng ta mới đi đúng đường được.

Chuyện phiếm Nghề Luật!!

Luật sưNguyễn Thị Thu Hằng

Công ty Luật TNHH Quốc Tế TNTP và Các Cộng Sự

  • Văn phòng tại Hồ Chí Minh:
    Phòng 1901, Tầng 19 Tòa nhà Saigon Trade Center, 37 Tôn Đức Thắng, Phường Bến Nghé, Quận 1, Thành phố Hồ Chí Minh
  • Văn phòng tại Hà Nội:
    Số 2, Ngõ 308 Tây Sơn, Phường Thịnh Quang, Quận Đống Đa, Hà Nội
  • Email: ha.nguyen@tntplaw.com


    Bản quyền thuộc về: Công ty Luật TNHH Quốc Tế TNTP và Các Cộng Sự